Pháp thoại Thích Giác Đăng

Thứ Ba, 12/08/2025

(19/6/2025 Ất Tỵ, ÂL)

Chánh pháp

Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, một nhân vật lịch sử vĩ đại, không phải là một vị thần ban phước giáng họa, mà là một người thầy, một nhà tư tưởng đã khai sáng con đường giải thoát khỏi khổ đau cho nhân loại. Ngài sinh ra tại Ấn Độ vào thế kỷ thứ VI trước Công nguyên, trải qua cuộc sống của một thái tử giàu sang, nhưng rồi nhận ra sự vô thường và khổ đau của cuộc đời. Từ đó, Ngài quyết tâm tìm kiếm con đường giải thoát, trải qua nhiều năm tu khổ hạnh và thiền định, cuối cùng chứng ngộ giác ngộ và trở thành Phật.

Phật Thích Ca Mâu Ni là một con người bằng xương bằng thịt, nhưng Ngài đã đạt đến những phẩm chất cao quý mà chúng ta có thể học hỏi và noi theo. Mười hồng danh của Ngài, như Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn, đều thể hiện những đức tính tốt đẹp của Ngài. Ví dụ, “Như Lai” có nghĩa là “người đã đến như vậy”, chỉ sự giác ngộ hoàn toàn của Ngài. “Ứng Cúng” có nghĩa là “xứng đáng được cúng dường”, thể hiện sự tôn kính mà mọi người dành cho Ngài. “Chánh Biến Tri” có nghĩa là “người biết rõ mọi sự”, chỉ trí tuệ vô biên của Ngài.

Giáo lý của Phật Thích Ca Mâu Ni tập trung vào Tứ Diệu Đế, bốn chân lý cao quý về khổ đau, nguyên nhân của khổ đau, sự chấm dứt khổ đau và con đường dẫn đến sự chấm dứt khổ đau. Ngài dạy rằng khổ đau là một phần tất yếu của cuộc sống, nhưng chúng ta có thể vượt qua khổ đau bằng cách hiểu rõ nguyên nhân của nó, đó là tham ái, sân hận và si mê. Bằng cách thực hành Bát Chánh Đạo, con đường tám nhánh bao gồm chánh kiến, chánh tư duy, chánh ngữ, chánh nghiệp, chánh mạng, chánh tinh tấn, chánh niệm và chánh định, chúng ta có thể chuyển hóa tâm thức, đoạn trừ phiền não và đạt đến giải thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử.

Phật Thích Ca Mâu Ni không phải là một đấng toàn năng có thể ban phước hoặc trừng phạt chúng ta. Ngài là một người Thầy đã chỉ cho chúng ta con đường tự giải thoát. Chúng ta phải tự nỗ lực tu tập, thực hành theo giáo lý của Ngài để đạt được giác ngộ.

 

Con chân thành đảnh lễ

Phật Thích Ca Mâu Ni

Lậu Tận tự Chánh Giác (A-la-hán Chánh Đẳng Giác)

Trí Đức thật tròn đầy (Minh Hạnh Túc)

Thiện xảo thoát trầm luân (Thiện Thệ)

Thông giải tâm nhân thế (Thế Gian Giải)

Trí Tuệ đạt Vô Thượng (Vô Thượng Sĩ)

Điều phục bậc Trí nhân (Điều Ngự Trượng Phu)

Thầy của Trời và Người (Thiên Nhân Sư)

Thấy và Thoát cấu uế (Phật)

Được Thế giới Tôn vinh (Thế Tôn)

Đạt Nhất như tâm trí (Như Lai)

Trước sau không thay đổi,

Giới Định Tuệ viên thành,

Tham sân si diệt tận,

Phiền não được phá trừ,

Sanh tử được chấm dứt,

Ngài thoát mọi khổ đau.

Con thật kính phục Ngài,

Bậc Vô Thượng Chánh Giác.

Con thật kính ngưỡng Ngài,

Bậc Vô Thượng Thanh Cao.

Con xin quy phục Ngài,

Bậc Vô Thượng Thanh Tịnh.

Con xin đảnh lễ Ngài,

Bậc Vô Thượng Giải Thoát.

 

Trong hành trình tìm kiếm sự giải thoát và giác ngộ, con đường tu tập của Phật giáo là một lộ trình toàn diện, bao gồm nhiều phương pháp khác nhau. Trong đó, ba yếu tố cốt lõi là “Văn – Tư – Tu”, “Giới – Định – Tuệ”, và “Bát Chánh Đạo” đóng vai trò nền tảng, hỗ trợ lẫn nhau để người tu hành có thể tiến bộ trên con đường tu tập.

Đầu tiên, “Văn – Tư – Tu” là ba giai đoạn không thể thiếu trong quá trình học hỏi và thực hành Phật pháp. “Văn” tức là lắng nghe, đọc tụng, và tiếp thu những lời dạy của Đức Phật và các bậc Thầy. Giai đoạn này giúp người tu có được kiến thức nền tảng về giáo lý, hiểu được những nguyên tắc cơ bản của đạo Phật. Tuy nhiên, chỉ dừng lại ở việc nghe và đọc thì chưa đủ. “Tư” là suy ngẫm, phân tích, và thẩm thấu những gì đã học được. Người tu cần dùng trí tuệ của mình để suy xét, so sánh, và đặt câu hỏi về những giáo lý đó, cho đến khi thực sự hiểu rõ ý nghĩa sâu xa của chúng. Sau khi đã hiểu thấu đáo, giai đoạn cuối cùng là “Tu”, tức là thực hành những gì đã học và suy ngẫm được vào trong đời sống hàng ngày. Đây là giai đoạn quan trọng nhất, bởi vì chỉ có thực hành mới có thể chuyển hóa kiến thức thành kinh nghiệm, giúp người tu chuyển hóa tâm thức và hành vi của mình.

Tiếp theo, “Giới – Định – Tuệ” là ba phương diện quan trọng trong việc rèn luyện đạo đức, tâm định, và trí tuệ. “Giới” là những quy tắc đạo đức giúp người tu tránh xa những hành vi xấu ác, gây tổn hại cho bản thân và người khác. Việc giữ giới giúp thanh lọc thân, khẩu, ý, tạo nền tảng vững chắc cho việc tu tập. “Định” là khả năng tập trung tâm ý, giúp người tu đạt được sự an tĩnh và sáng suốt trong tâm hồn. Thông qua thiền định, người tu có thể làm lắng dịu những xao động của tâm trí, nhìn sâu vào bản chất của sự vật, và phát triển trí tuệ. “Tuệ” là trí tuệ giác ngộ, giúp người tu thấy rõ bản chất vô thường, khổ, vô ngã của cuộc đời, từ đó buông bỏ những chấp trước và đạt được sự giải thoát.

Cuối cùng, “Bát Chánh Đạo” là con đường tám nhánh dẫn đến sự giải thoát, bao gồm: Chánh kiến (hiểu biết đúng đắn), Chánh tư duy (suy nghĩ chân chính), Chánh ngữ (lời nói đúng đắn), Chánh nghiệp (hành động đúng đắn), Chánh mạng (sinh kế chân chính), Chánh tinh tấn (nỗ lực đúng đắn), Chánh niệm (chánh niệm), và Chánh định (tập trung đúng đắn). Bát Chánh Đạo không phải là một con đường tuyến tính, mà là một vòng tròn tương hỗ, trong đó mỗi yếu tố đều ảnh hưởng và hỗ trợ lẫn nhau. Khi thực hành Bát Chánh Đạo, người tu sẽ dần dần loại bỏ những thói quen xấu, phát triển những phẩm chất tốt đẹp, và tiến gần hơn đến sự giác ngộ.

 

Hỡi những người con chân chánh của Đức Phật:

  • Hãy dẫn thân vào Phương pháp Tám Đúng (Bát Chánh Đạo).
  • Hãy tìm hiểu kỹ về Phương pháp Tám Đúng (Bát Chánh Đạo).
  • Hãy thọ nhận gia tài khổng lồ, thần diệu, thâm sâu, hỹ hữu của người Cha Vĩ Đại của chúng ta.
  • Hãy cung nghinh tiếp đón, tiếp nhận một con đường hoàn hảo, một phương pháp tu thiện xảo và tinh vi để đâm thủng Vô Minh, diệt tận Vô Minh, diệt tận Khát ái.
  • Hãy đập tan xiềng xích của sanh tử, đập tan sự khống chế của sanh tử, vượt thoát thật đẹp khỏi lưới sanh tử.
  • Và hãy làm cho Minh và Thánh Trí tỏa sáng, rực sáng và chói sáng bằng PHƯƠNG PHÁP THẦN DIỆU TÁM ĐÚNG (Bát Chánh Đạo).

Tóm lại, “Văn – Tư – Tu”, “Giới – Định – Tuệ”, và “Bát Chánh Đạo” là những phương pháp tu tập quan trọng trong Phật giáo, giúp người tu có được kiến thức, đạo đức, tâm định, và trí tuệ để chuyển hóa bản thân và đạt được sự giải thoát. Ba yếu tố này không tách rời nhau mà có mối liên hệ mật thiết, hỗ trợ lẫn nhau trên con đường tu tập. Người tu cần thực hành đồng thời cả ba yếu tố này để đạt được hiệu quả tốt nhất.

admin

Chia sẻ cảm nhận của bạn với tâm từ bi

Tổng Hợp